Tấm gương học đường





BÀI DỰ THI CUỘC THI VIẾT “NHỮNG KỶ NIỆM SÂU SẮC VỀ THẦY/CÔ VÀ MÁI TRƯỜNG MẾN YÊU” NĂM 2018
“Nhớ như in những người gieo chữ Dạy dỗ chúng em khôn lớn thành người. Dẫu mai này em phải xa trường cũ Lòng chúng em vẫn luôn thương nhớ đầy.”
“Nhớ như in những người gieo chữ
Dạy dỗ chúng em khôn lớn thành người.
Dẫu mai này em phải xa trường cũ
Lòng chúng em vẫn luôn thương nhớ đầy.”
Với cuộc đời mỗi người, dường như quãng đời học trò là những ngày tháng tuyệt vời và đẹp đẽ nhất. Quãng thời gian quý báu ấy của chúng ta gắn bó với biết bao ngôi trường yêu dấu. Có người yêu ngôi trường tiểu học, có người lại nhớ mái trường mầm non. Nhưng với em, hơn tất cả, em yêu nhất mái trường cấp hai - nơi em đang học - đơn giản bởi chính nơi đây em đã và đang lưu giữ được nhiều cảm xúc thiêng liêng nhất.
Ngày đầu tiên đến trường đó là một ngày nắng ấm, khí trời vào mùa thu thật dìu dịu êm ái. Tối qua, mẹ đã chuẩn bị mọi thứ cần thiết. Nhưng sao hôm nay trong lòng em vẫn cứ xôn xao một cảm xúc khó tả. Bởi trước mắt em lúc này là một khung trời mới. Trong những năm học trước, sau ba tháng hè nghỉ học, chúng em lại trở về mái trường thân quen với những hàng cây, ghế đá… in đậm bao kỉ niệm của những lần nô đùa cùng bè bạn. Còn năm nay, em đã bước chân vào ngưỡng cửa trường THCS – một chân trời hoàn toàn mới lạ. Nơi đây với em xa lạ hoàn toàn. Mọi thứ quả thật đều rất mới từ quang cảnh, ngôi trường và cả những con người: trường mới, bạn mới, thầy cô mới, cách học mới và cả một môi trường mới… thế nhưng tất cả lại lưu lại trong em những kí ức đẹp về buổi đầu đi học. Ngôi trường em đang theo học rất khang trang với không gian thoáng đãng được sơn màu vàng, được lợp mái tôn đỏ tươi đó là ngôi trường PTDTBT THCS Trung Hạ. Từ cổng trường dẫn vào dãy nhà hai tầng uy nghi, là con đường trải bê tông nhẵn nhụi. Nào là hàng cây, cột cờ, phòng học… thu vào tầm mắt khiến lòng em dấy lên bao cảm xúc ngỡ ngàng xen lẫn niềm vui thích thú. Sân trường rộng rãi, thoáng mát nhờ những hàng cây xanh tươi xào xạc lá và những cơn gió nhè nhẹ. Đây thật là nơi lí tưởng chúng em vui chơi, học tập.
Ấn tượng nhất trong lòng em là ngày khai giảng. Trong trang phục áo trắng
quần sẫm màu, em ra dáng là một nữ sinh cấp 2 thực sự. em cảm thấy mình như người lớn hẳn lên. Tiếng trống trường do thầy hiệu trưởng gióng lên như vội vã thúc giục chúng em học thật tốt. Em biết kể từ giây phút đó em đã chính thức hòa nhập vào môi trường học tập mới.
Sau đó, em được phân công về lớp 6A. Em thầm ước sao mình có thể học cùng với các bạn cũ. Nhưng trong lớp em phần lớn là những người bạn xa lạ. “Nhưng dần dần mình cũng sẽ quen với các bạn ấy thôi”- em tự an ủi mình như thế. Sau mấy phút bỡ ngỡ, em thấy cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp. Trước mắt em là một người phụ nữ với hình dáng cao, mái tóc dài với khuôn mặt rất đỗi nhân từ. Nhìn cô mà em lại nhớ tới cô Lan, một người cô và cũng như là một người mẹ đối em. Cô là người đã dạy em lúc còn học cấp lớp 5 Tiểu học. Giọng cô vang lên ấm áp và đầy trìu mến. Cô giới thiệu là giáo viên phụ trách bộ môn Nhạc và cũng là người chủ nhiệm của chúng ta, cô tên Hồng . Buổi gặp mặt đầu tiên, cô ân cần dạy bảo chúng tôi về việc học tập, ý thức của bản thân đối với trường, lớp, thầy cô giáo và bạn bè trong những năm học THCS. Lời cô nói thật nhẹ nhàng làm sao, có lẽ cô xem chúng em như là những đứa con của mình vậy. Và có lẽ, đó cũng chính là bài học đầu tiên của em ở ngôi trường cấp 2 mến yêu này.
Ba tháng học đã trôi qua, em đã quen hết với các bạn mới, thầy cô mới. Mọi thứ dường như không còn xa lạ với em nữa. Em đã thích nghi với môi trường mới này. Từng phòng học lúc nào cũng vang lên lời giảng bài ân cần của thầy cô, tiếng phát biểu dõng dạc hay tiếng cười nói hồn nhiên, vô tư, trong sáng của những bạn học sinh. Nhưng em thích nhất vẫn là giờ học Ngữ văn bài học đầu tiên trong sách Ngữ văn 6 “ Con Rồng Cháu Tiên”. Cô Hương hướng dẫn cách đọc và đọc mẫu. Giọng cô đọc nhẹ nhàng, đầm ấm và truyền cảm. Cô gọi bạn Hà My đọc bài. Bạn đọc to, rõ ràng. Sang phần tìm hiểu nội dung truyện. Những cánh tay xinh xắn giơ lên đều tăm tắp trước những câu hỏi của cô. Bạn nào cũng muốn được cô giáo gọi. Tất cả dường như ai cũng bị cuốn hút vào giờ học. Không ai còn lơ đãng và đều quên đi cái không gian âm thanh ngoài cửa lớp, tưởng như chim ngừng hót, cây lá ngừng rung. Mọi vật đều im nghe lời cô giảng. Em được cô giáo gọi. Do chuẩn bị bài tốt nên em đã trả lời đúng. "Truyện giải thích nguồn gốc cao quí dân tộc Việt và ca ngợi tinh thần đoàn kết thống nhất dù miền xuôi hay miền ngược đều chung một cội nguồn". Cô khen em trả lời bài tốt. Em sung sướng vô cùng và đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng nhiều hơn. Qua lời cô giảng, trên khuôn mặt các bạn ai nấy đều vui, tự hào về nguồn gốc ra đời của mình. Giờ học diễn ra say sưa, sôi nổi. Tiếng trống báo hiệu hết giờ. Bài học đã kết thúc nhưng lời cô còn in đậm trong
tâm trí em. Em mong sao lớp em có được nhiều giờ học hay như thế.
Giờ học trên lớp Giờ ra chơi
Em yêu lắm ngôi trường PTDTBT THCS Trung Hạ này. Mỗi khoảng đất, mỗi chiếc ghế đá đều in dấu những kỉ niệm của em về những lần đi học hay chơi đùa cùng bạn bè hay cũng có thể là những buổi dọn vệ sinh, lao động vất vả mà vui không kể xiết. Và nơi đây cũng lưu giữ bao kỉ niệm đẹp đẽ về những người thầy cô, những đứa bạn mà em yêu quý. Thầy cô của em luôn dịu dàng mà nghiêm khắc, hết lòng truyền lại cho chúng em bao bài học quý giá. Với em, thầy cô như những người cha, người mẹ thứ hai dạy dỗ chúng em thành người; còn những người bạn lại là những người đồng hành tuyệt vời luôn sát cánh bên em trên con đường học tập. Tất cả là những người anh, người chị, người em thân thiết và gắn bó với nhau dưới mài nhà chung.
Các hoạt động ngại khóa của nhà trường
Mai này khi xa rồi có ai còn nhớ đến mái trường thân thương cũng như kỉ
niệm của những ngày đầu tiên bước vào nơi đây? Thời gian không bao giờ là ngừng trôi, vì vậy chúng ta phải giữ thật chặt kỉ niệm để mãi khắc ghi trong lòng nhé các bạn!
Tác giả
Nguyễn Võ Huyền Trang
Tin khác
Tin nóng

