Tấm gương học đường





NGƯỜI TỐT QUANH TA BÁC BẢO VỆ - NGƯỜI “ HIỆP SĨ” TRƯỜNG TÔI.
Ngôi trường PTDTBTTHCS Trung Hạ và hình ảnh bác bảo vệ yêu kính ngày ngày trông coi, bảo vệ ngôi trường thân thương với cái tên Lê Văn Khương đã rất quen thuộc và gần gũi với mọi người. Nói đến bác ai ai trong trường cũng xem bác giống như bậc cha, chú trong nhà. Bác có lẽ năm nay đã ngoài 50 tuổi. Khuôn mặt bác vuông chữ điền, nước da ngăm đen, có lẽ vì phải lăn lộn nhiều trước sóng gió cuộc đời nên làn da trông rất khỏe và cứng rắn
Ngôi trường PTDTBTTHCS Trung Hạ và hình ảnh bác bảo vệ yêu kính ngày ngày trông coi, bảo vệ ngôi trường thân thương với cái tên Lê Văn Khương đã rất quen thuộc và gần gũi với mọi người. Nói đến bác ai ai trong trường cũng xem bác giống như bậc cha, chú trong nhà. Bác có lẽ năm nay đã ngoài 50 tuổi. Khuôn mặt bác vuông chữ điền, nước da ngăm đen, có lẽ vì phải lăn lộn nhiều trước sóng gió cuộc đời nên làn da trông rất khỏe và cứng rắn. Khuôn mặt ấy cũng đã có những nếp nhăn, những vết chai sạn nhưng trông vẫn rất hiền lành và tốt bụng. Tôi chú ý nhất ở bác là đôi bàn tay chắc với nhiều vết chai, những ngón tay thuôn dài khiến cho bàn tay trông to và khỏe khoắn. Bác ăn mặc khá giản dị, tôi thường thấy bác mặc áo sơ mi hoặc áo phông với quần âu đã sờn cùng với chiếc mũ lưỡi chai cũng đã sờn vải Bác không hay cười nói, có lẽ để cho các em học sinh biết khuôn phép và tuân thủ thì bác muốn giữ sự nghiêm nghị ấy để răn đe các em vào nề nếp được tốt hơn. Dáng người bác khá vạm vỡ, những bước đi chắc nịch, vững chãi trông rất ra dáng một người làm nhiệm vụ giữ gìn an ninh ngôi trường.
Với bác, lần đầu nếu không quen và hay tiếp xúc thì hẳn sẽ nghĩ rằng bác rất nghiêm khắc và khó tính. Nhưng kì thực không phải như vậy, bác luôn tạo cho các em học sinh trường tôi một sự thân mật nhất định để chúng không được phép đùa quá chớn. Bác rất tốt bụng, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người trong trường mỗi khi có công việc nặng nhọc như rào vườn hay đóng đinh treo trang trí phòng học. Nhưng điều khiến tôi và các đồng nghiệp cũng như học sinh trong trường kính trọng bác Khương chính là thái độ và tinh thần bác làm việc. Bác làm việc rất nghiêm túc và cẩn trọng, không bao giờ để ban giám hiệu trường phải nhắc nhở nhiều. Các thầy cô giáo trong trường thỉnh thoảng nếu chưa tới giờ lên lớp thường hay ghé qua chỗ bác hỏi thăm tình hình, uống nước và xem ti vi cùng bác với một cảm giác rất thân mật.
Công việc của người bảo vệ hẳn cũng không dễ dàng gì. Nó đòi hỏi sự chăm chỉ, cần mẫn và sự hi sinh lớn lao nữa. Hàng ngày, bác phải dậy sớm từ lúc trước 5h đánh thức các em học sinh Bán Trú dậy tập thể dục, dọn vệ sinh khu vực ở và vệ sinh cá nhân xong bác lại đi đến các lớp học mở cửa cho các lớp để các em đến dọn vệ sinh trường, lớp. Sau đó bác lại ra đứng trước ở cổng trường để nhắc nhở học sinh thực hiện đúng quy định khi vào vào trường (lúc đó là phải sơ vin, đội mũ ca nô, đeo khăn quàng đỏ, xuống xe dắt bộ). Thời gian còn lại bác đi kiểm tra xung quanh trường để đảm bảo tài sản bên trong nhà trường không bị thất thoát, giám sát học sinh không để xảy ra tình trạng đánh nhau, xử lý các vấn đề thường gặp ở lớp học (hư bàn ghế, mất điện…). Mùa nắng thì không vấn đề gì, nhưng nếu là mùa lạnh cái rét cắt da cắt thịt chúng ta chỉ muốn ngồi trong chăn cuộn tròn ấm áp thì lúc ấy bác đã phải dậy từ trước để làm nhiệm vụ. Túc trực suốt 24h có lẽ ngôi trường coi bác như người cha già kính yêu luôn chăm sóc, lo lắng cho nó.
Ngoài việc trông coi an ninh trường, bác còn giúp nhà trường quản lí gián tiếp chúng em, xem đứa nào hay nghịch ngợm, vi phạm nề nếp thì ghi lại báo lên để bị xử phạt. Không phải bác ghét bỏ gì, mà làm như vậy là để các em học sinh lớn dần lên và quen với sự tự lập, nghiêm khắc để nghiêm túc với bản thân. Nhờ sự ân cần và sự nghiêm khắc đúng mực ấy bác đã dạy cho các em học sinh rất nhiều khi còn ngồi trên ghế nhà trường.

Chiều đến khi công việc đã xong bác lại ra vườn tưới rau giúp các cô. Vườn rau Công Đoàn nhà trường luôn tươi tốt một phần do bàn tay bác tưới nước hàng ngày. Dù các cô về tết hay nghỉ hè vườn rau ấy vẫn được bác chăm sóc để các thầy cô giáo lên vẫn có rau sạch ăn cải thiện bữa ăn hằng ngày.
Ban đêm, khi trời mờ dần, bầu trời chỉ còn là một tấm vải đen thì bác phải đi quanh trường một lượt, xem lớp nào chưa tắt điện, khóa cửa lớp bác lại làm hộ công việc đó. Trước khi đi ngủ, bác đều phải tuần tra cả trường lại một lượt xem có vấn đề gì hay không sau đó bác tranh thủ chợp mắt để có sức khỏe cho ngày mai tiếp tục công việc Ban đêm hễ có tiếng động bất chấp mưa gió thế nào bác cũng phải dậy kiểm tra.. Dù một mình ở trong một không gian khá rộng lớn, một mình nhiều công việc nhưng bác luôn vui vẻ và hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.
Bác bảo vệ trong mắt tôi như một người “hiệp sĩ” hiền lành luôn ân cần với mọi người và âm thầm trông coi trường lớp cho dù chúng tôi có ỏ đó hay không. Có bác, chúng tôi thấy an toàn và an tâm hơn rất nhiều. Tôi thực sự rất yêu quý bác.Cảm ơn bác vì những gì bác đã giúp cho trường, cho các em học sinh trong suốt thời gian qua.Thay mặt các em học sinh cháu xin gửi tới bác lời tri ân sâu sắc nhất. Năm mới cháu xin gửi đến gia đình bác nói chung và gửi đến bác nói riêng lời chúc sức khỏe àn lành, may mắn và hạnh phúc.
Trong cuộc sống xung quanh chúng ta còn rất nhiều những con người bình dị ấy vẫn ngày ngày lặng lẽ âm thầm với công việc của mình nhưng với những thành viên trong cộng đồng nơi họ đang sống, làm việc, họ là những tấm gương để nhiều người học tập, góp phần lan tỏa sâu rộng hơn phải không các bạn.
Tin khác
Tin nóng

